Những ngày sau đó, lúc thì dắt con theo, lúc thì gửi con cho bà chủ nhà, lão rong ruổi khắp các nẻo đường, để tìm mẹ cho nó. Chả biết thằng bé vì thương, hay hiểu được nỗi lòng của bố mà chả đòi, cũng có thể do bà chủ nhà trọ khéo chăm và dỗ ngọt. Nghe đâu vì thất vọng trong chuyện tình yêu, bị một chàng trai nào đó quên lời thề non hẹn biển, bà không còn dám tin vào đàn ông. Lần lữa, qua cả thời xuân sắc. Khu trọ này là phần cha mẹ để lại trước khi họ qua đời, như một phần bù đắp những thiếu hụt và lo lắng về tương lai cho một đứa con gái không chồng. Lắm lúc, nhìn đám trẻ con khu trọ rộn rã, tự nhiên ruột gan bà nóng ran. Lão ngập ngừng gửi nó ở với bà thêm vài ngày nữa. Lão cũng lặn lội về quê một chuyến, song chẳng thấy bóng dáng ấy đâu. Bặt vô âm tín, lão thất thểu trở lại đô thành, người đông kìn kịt, mà mắt chẳng thấy ai. Có bận, lão nghe người ta xì xầm: "Chiều hôm ấy, thấy thị lên một chiếc ô tô, rồi mù xa tít tắp". Trước đó, đã có lần vợ lão có đánh tiếng về việc thị nghe ngoài chợ người ta bảo phụ nữ đi xuất khẩu lao động, được nhiều tiền lắm, thị sẽ gửi tiền về cho hai bố con ở nhà. Vài năm thôi, vợ chồng lão sẽ được đoàn tụ trong niềm hạnh phúc mà không phải nhọc nhằn với cảnh cơ hàn. Lão trừng mắt, thị không hó hé gì thêm. Lẽ nào…
Lại nhớ mùa lũ tháng 10.1995, ở miền Tây Nam bộ. Trong ráng chiều phủ xuống cánh đồng xã Tân Công Chí (H.Tân Hồng, Đồng Tháp), chúng tôi ngồi trên gò Bắc Trang nước lên xâm xấp, ông lão tên Sáu Lến 73 tuổi, nướng trui mấy con cá lóc, lật đi lật lại rồi khề khà kể câu chuyện lũ đồng bằng. Đó là bài học nhập môn quý giá để chúng tôi hiểu về lũ, phù sa, tôm cá và cây lúa miệt châu thổ. Lão nông nói: "Bầy cá này, nếu thiếu lũ chắc cũng hiếm đi. Đã bao năm nay, đồng bào chấp nhận lũ và sống với lũ. Như cái gì đó tự nhiên vậy thôi. Các chú thử coi, đồng bằng mà thiếu lũ thì làm chi có con cá cây lúa mà sống?". Câu nói ấy, mãi gần ba chục năm sau, chứng nghiệm cho một hiện tình khó cãi, khi miền Tây ngày càng thiếu lũ. Và miếng cá được ăn kèm với ly rượu đế phảng phất hương lúa miền Tây ông già đưa cho, gần như mãi ám ảnh tôi, không phải bởi vị tự nhiên của cá lóc đồng trong chiều xuống khi mặt ruộng ngập lũ, mà tự nó nói lên quá nhiều điều!
Nhưng trên đời này thứ gì cũng có ngưỡng giới hạn riêng của nó. Biển tưởng chừng bao la vô tận thì đi mãi, đi mãi rồi cũng thấy bờ. Sản vật biển tưởng chừng chẳng bao giờ hết thì ai dè chỉ mười mấy năm sau đã bắt đầu cạn kiệt. Cũng phải, dân số trên đảo ngày một tăng. Dân từ đất liền ra đảo sinh sống ngày một nhiều. Họ thu gom hải sản đem vào bờ phân phối. Có mối thu mua ổn định, ngư dân mạnh dạn đầu tư đóng thuyền lớn đánh bắt xa bờ. Rồi chẳng hiểu ai bày biểu mà ngư dân bắt đầu áp dụng nhiều biện pháp mới nhằm vơ vét sao cho thiệt nhiều hải sản nhất có thể. Bắt đầu dùng điện chích, lưới điện cào cá, cũng chẳng kiêng dè mùa sinh sản, cứ mạnh ai nấy bắt. Cá con chết nổi lềnh bềnh mặt biển. Cá tôm ít dần đi theo từng năm, có những loài ngày xưa chẳng ai thèm bắt nay trở nên quý hiếm như con đồn đột vú. Hồi xưa chỉ cần ra bờ cát nhặt về luộc ăn thì nay phải lặn sâu xuống đáy biển rình bắt từng con. Con non to hơn ngón tay cái đã bắt. Giá đồn đột tăng cao do nhu cầu người tiêu dùng, ai cũng săn lùng mua đồn đột ngâm rượu vì nghe đồn thứ rượu này bổ dưỡng ngang tiên dược, trị được bách bệnh đặc biệt là chứng yếu sinh lí của đàn ông. Nhà nào may mắn trúng ổ đồn đột vú là thôi rồi còn hơn trúng số nữa. Bởi vậy ngư dân thi nhau lặn biển, chẳng ngại độ sâu, có khi liều mình xuống sáu mươi mét hơn.
Mỏ đá này được cấp giấy phép khai thác thời hạn đến tháng 10.2025. Tháng 4.2021, UBND tỉnh Nghệ An đã có văn bản yêu cầu công ty này di chuyển trạm xay đá và nguyên vật liệu, tà vẹt đường sắt ra khỏi phạm vi 10 m tính từ hành lang đường sắt trước ngày 15.5.2021, nhưng công ty này không thực hiện. Tháng 2.2022, UBND TX.Hoàng Mai tiếp tục có văn bản yêu cầu công ty tổ chức di chuyển trạm xay đá trước ngày 30.3.2022. Tuy nhiên, đến tháng 7 vừa qua, trong báo cáo gửi BQL Khu kinh tế Đông Nam liên quan ảnh hưởng của mỏ đá này, lãnh đạo UBND TX. Hoàng Mai cho biết đến nay việc di chuyển các công trình dàn xay đá tạo hành lang dọc đường sắt, QL1A nhằm đảm bảo cảnh quan khu vực này theo yêu cầu của UBND tỉnh Nghệ An vẫn chưa được thực hiện.
Mùa hè năm 1997, Trung đến Mỹ du học ngành kinh tế giữa lúc gia đình bất ngờ phá sản, lâm cảnh nợ nần. Toàn bộ tài sản của bố mẹ dành dụm được trong 20 năm phải bán sạch để trả nợ, kể cả ngôi nhà đang ở. Mọi thứ diễn ra quá nhanh trong thời gian chờ được cấp thị thực nên Trung không kịp xoay xở.
Khi Trung Quốc thoát khỏi tăng trưởng dựa vào đầu tư, các nhà hoạch định chính sách đang dựa vào tăng trưởng từ sản xuất và xuất khẩu - được phản ánh rõ nhất qua sự gia tăng mạnh mẽ của sản xuất ô tô điện. Với việc người tiêu dùng Trung Quốc ngày càng mua xe điện sản xuất trong nước, họ mua ít xe hơn từ các nhà sản xuất Nhật Bản và Hàn Quốc. Sự thay đổi cơ cấu này cho thấy rằng ngay cả khi nền kinh tế Trung Quốc tăng tốc, sẽ không có nhiều xe Nhật và Hàn Quốc được tiêu thụ tại Trung Quốc.
1.76GB
Xem5.98B
Xem581.93MB
Xem95.64MB
Xem5.92GB
Xem782.87MB
Xem19.4572.92MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
kèo bóng u21 khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
795Trang cá cược bóng đá Fun88 chơi là ghiền
2025-02-18 12:20:53 kenh3 trực tiếp tennis
242ku casino day
2025-02-18 12:20:53 winbest game
649hạ phỏm đi anh
2025-02-18 12:20:53 Khuyến nghị
700windy
2025-02-18 12:20:53 Khuyến nghị